Tình yêu đã đem lại cho ta rất nhiều hạnh phúc, nhưng tình yêu cũng đem lại cho ta rất nhiều sự sợ hãi, lo lắng mắc kẹt và thất vọng.
Tình yêu đem lại cho ta nhiều hạnh phúc là do khi ta yêu là ta chỉ yêu thôi, ta không có thèm khát, tìm cầu và săn đuổi. Người đẹp, cảnh đẹp đi qua đời ta cũng giống như vầng trăng đẹp đi qua và soi chiếu xuống đại dương bình lặng. Trăng không làm cho đại dương đau khổ và đại dương cũng chẳng làm cho trăng khổ đau, mặc dù trăng và đại dương đang soi chiếu và tiếp xúc với nhau. Cái đẹp thì không làm cho ai đau khổ, nhưng ta khổ đau là vì ta đam mê và đuổi bắt nó. Tình yêu nào có chất liệu của đam mê, săn đuổi, chiếm hữu thì tình yêu đó sẽ đưa tới sự sợ hãi, lo lắng, thất vọng, mắc kẹt và khổ đau.
Khi ta yêu ai mà ta tưởng tượng về người đó quá nhiều, thì chất liệu đam mê, mù quáng sẽ phát sinh trong ta và ta sẽ bị mắc kẹt bởi cái tưởng tượng đó và ta sẽ bị nó đánh lừa. Khi ta yêu ai mà ta có quá nhiều chất liệu đam mê và tưởng tượng thì ta đứng ngồi không yên. Đứng ngồi không yên là do ta bị trói và đã bị mắc kẹt. Ta đã đánh mất ta.
Khi ta yêu thì ta chỉ biết yêu thôi là ta có sự tự do và hạnh phúc toàn diện, nhưng khi yêu ai mà trong ta có một chút đam mê và chiếm hữu, thì hạnh phúc của ta bị bể từng mảnh và tình yêu trở thành bóng đêm và chất độc.
THÍCH THÁI HOÀ