Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, vị sáng lập đạo Phật đã để lại di sản vĩ đại qua giáo pháp và trí tuệ sau khi đắc đạo với nhiều tôn hiệu cao quý được tôn vinh.
Phật hay Bụt – Người giác ngộ hoàn toàn: Danh hiệu “Phật” hay “Bụt” bắt nguồn từ chữ “Buddha” trong tiếng Phạn, nghĩa là “Người giác ngộ.” Danh hiệu này thể hiện ba khía cạnh lớn: tự giác ngộ bản thân, giúp người khác giác ngộ và hoàn thiện việc tu hành ở mức cao nhất. Chỉ có Phật là người đạt được sự viên mãn toàn diện trong ba khía cạnh này.
Như Lai – Người đến bằng chân lý: “Như Lai” được dịch từ chữ “Tathagata” trong tiếng Phạn. “Như” tượng trưng cho chân lý tuyệt đối, “Lai” nghĩa là đến. Như Lai là người đạt đến chân lý thông qua con đường đúng đắn và trí tuệ. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni được tôn xưng bằng danh hiệu này để nhấn mạnh vai trò của Ngài trong việc dẫn dắt chúng sinh đến con đường giác ngộ.
Thế Tôn – Bậc được tôn kính bởi thế gian: “Thế Tôn” là danh hiệu biểu thị sự tôn kính cao nhất mà loài người và các chúng sinh khác dành cho Đức Phật. Ngài là người hội tụ đầy đủ phẩm hạnh, trí tuệ và lòng từ bi, được coi là ngọn đuốc soi đường cho chúng sinh trong cuộc sống.
Thiên Nhân Sư – Bậc thầy của cả trời và người: Đức Phật được tôn kính là người thầy vĩ đại, người dạy dỗ cả loài người và chư thiên về con đường giải thoát khỏi đau khổ và vô minh.
Vô Thượng Sĩ – Bậc tối thượng trong mọi cõi: “Vô Thượng Sĩ” biểu thị rằng Ngài là người đạt đến trạng thái cao nhất trong tu hành, không ai vượt qua trong ba cõi (Dục giới, Sắc giới và Vô Sắc giới).
Điều Ngự Trượng Phu – Người chế ngự tâm ma và dẫn dắt chúng sinh: Danh hiệu này thể hiện khả năng kiên cường và trí tuệ của Đức Phật trong việc vượt qua mọi thử thách, đồng thời giúp những người khác chế ngự bản thân và hướng về chính đạo.
Từ Phụ – Người cha của muôn loài: Đức Phật được coi là người cha với lòng từ bi vô hạn, luôn thương yêu và dẫn dắt chúng sinh không phân biệt, dù là thiện hay ác.
Lưỡng Túc Tôn – Đầy đủ phúc đức và trí tuệ: “Lưỡng Túc Tôn” thể hiện sự viên mãn của Đức Phật về hai khía cạnh quan trọng nhất: phúc đức và trí tuệ, làm nền tảng cho sự giác ngộ.
Minh Hạnh Túc – Người đầy đủ ánh sáng trí tuệ và hành động đúng đắn: Ngài được gọi là “Minh Hạnh Túc” vì có trí tuệ sáng suốt (tam minh) và hành động chuẩn mực (ngũ hạnh), là hình mẫu lý tưởng cho chúng sinh noi theo.
Chính Biến Tri – Người hiểu biết chân chính và toàn diện: “Chính Biến Tri” nhấn mạnh trí tuệ của Đức Phật, không chỉ là hiểu biết đúng đắn mà còn bao trùm khắp mọi khía cạnh của cuộc sống.
Thiện Thệ – Người khéo léo vượt qua mọi đau khổ: Danh hiệu này nói về hành trình của Đức Phật, người đã khéo léo đi qua con đường khổ đau để đạt đến sự an lạc và Niết Bàn.
Chân Thật Ngữ – Người nói lời chân thật: Đức Phật chỉ nói những lời dựa trên trí tuệ và sự thật, không vì lợi ích cá nhân hay làm tổn hại người khác.
Tỳ Nô Giá Na – Ánh sáng vĩnh cửu: Danh hiệu này, thường được dùng trong Mật Tông, ví Đức Phật như mặt trời không bao giờ tắt, luôn tỏa sáng để xóa tan vô minh và dẫn đường cho chúng sinh.
Ngoài các danh hiệu trên, Đức Phật còn được biết đến với nhiều tôn hiệu khác như Tam Giới Tôn, Toàn Giác, Đạo Sư, biểu trưng cho trí tuệ, lòng từ bi, và sự giác ngộ viên mãn. Những danh hiệu này không chỉ là sự tôn kính mà còn nhắc nhở mọi người về con đường mà Đức Phật đã khai mở, hướng tới sự giải thoát và hạnh phúc chân thật.
Theo Bchannel