Mùng 1 vừa qua, tôi ghé chùa Diệu Pháp (phường Bình Lợi Trung, TP.HCM) để lễ Phật. Trong chánh điện, không khí trang nghiêm, lời kinh vang lên giúp lòng người lắng dịu, ai cũng cảm thấy an lạc. Nhưng bước ra ngoài cổng chùa, tôi choáng ngợp trước cảnh tượng không khác gì một khu chợ nhỏ.

Lồng chim chật cứng, xô cá, bao nilon đựng ếch, lươn, rùa… xếp thành hàng. Người bán hối hả mời chào, người mua chen nhau trả giá. Rồi ngay sau đó, hàng chục con chim vừa được thả đã rơi phịch xuống đất, cánh yếu ớt, không bay nổi. Có con chỉ bò lóp ngóp, ngẩng đầu lên thoi thóp rồi chết ngay trong sân chùa. Cá, lươn được đổ xuống bờ sông Sài Gòn cũng quẫy yếu ớt, nhiều con chết ngay trên mặt nước.

Cảnh tượng ấy khiến tôi nghẹn lòng. Phóng sinh, lẽ ra phải là gieo duyên lành, mở cửa cho sự sống. Thế nhưng, những gì tôi chứng kiến lại giống như một chuỗi sát sinh trá hình. Người ta bỏ tiền ra mua, tưởng là cứu giúp, nhưng thực chất đã góp phần tiếp tay cho cả một đường dây buôn bán, bắt bẫy, giam cầm.

Phóng sinh như thế bằng mười sát sinh 1
Bát nháo bán chim phóng sinh trước chùa Diệu Pháp. Ảnh: Châu Tuấn

Đạo Phật dạy phóng sinh là nuôi dưỡng tâm từ bi, thấy muôn loài đều quý, đều đáng sống. Nhưng ở chùa Diệu Pháp, trước cổng chùa lại là một “chợ phóng sinh” ồn ào. Người ta mua chim cá không phải để chăm nuôi mà chỉ để thả ra lấy phước. Người bán thì càng bắt nhốt nhiều hơn để có hàng cung ứng. Thế là hình thành một vòng luẩn quẩn: càng nhiều người phóng sinh, càng có thêm những chuyến bẫy chim, những bao tải cá bị chích điện gom lại. Và rồi, những sinh vật bé nhỏ kia chẳng có cơ hội nào để sống sót.

Nghĩ cho cùng, đó không phải là phóng sinh, mà là gieo thêm cái chết. Chúng ta gieo tâm từ thế nào, khi con chim vừa được thả đã gãy cánh ngã xuống đất, con cá vừa xuống sông đã ngửa bụng trắng xóa? Chúng ta có thực sự cứu sống ai không, hay chỉ an ủi bản thân bằng một nghi thức mang tên “tích phước”? Nếu có phước nào từ hành động ấy, thì chắc chắn cũng đi kèm nghiệp, bởi chính ta đã nuôi dưỡng một vòng nghiệp chướng.

Một vị giảng sư từng nói: “Phóng sinh mà không có trí tuệ thì chẳng khác nào sát sinh”. Câu nói ấy vang vọng trong đầu tôi khi chứng kiến cảnh chim cá chết ngổn ngang ngay trước cổng chùa. Từ bi phải đi cùng trí tuệ. Không thể chỉ nhìn bề ngoài là thả ra, mà phải hiểu loài vật đó sống được ở đâu, môi trường nào phù hợp. Chim nuôi nhốt lâu ngày không còn sức bay, thả ra chỉ để chết. Cá, lươn nhốt trong bọc nilon nhiều ngày, khi xuống nước đã gần như tắt thở. Có khi, những loài ngoại lai thả bừa bãi còn phá vỡ hệ sinh thái bản địa.

Thế mà, nhiều Phật tử vẫn vô tư xếp hàng mua chim cá, như thể càng thả nhiều thì càng có phước nhiều. Tâm lý “có hình thức là đủ” đã biến phóng sinh thành một nghi thức phô trương, vô tình tiếp tay cho cả một ngành kinh doanh động vật phóng sinh.

Nếu dừng lại để suy ngẫm, ta sẽ thấy: phóng sinh không chỉ là thả chim, thả cá. Từ bi có muôn ngàn cách biểu hiện. Một cây xanh được trồng xuống đất là một lần phóng sinh cho bóng mát và khí trời. Một hành động cứu trợ đồng bào lũ lụt là một lần phóng sinh cho hy vọng. Một bữa cơm chay, giảm bớt sát sinh trong khẩu phần hàng ngày, cũng là phóng sinh. Thậm chí, chỉ cần ta không xả rác ra sông, không chặt cây vô tội vạ, thì đó đã là phóng sinh rồi.

Tôi từng biết một nhóm thiện nguyện tổ chức phóng sinh theo cách khác: họ không mua chim cá ngoài chợ, mà góp quỹ mua cá giống để thả xuống sông ở thượng nguồn, nơi môi trường tự nhiên thích hợp. Họ chọn loài bản địa, khỏe mạnh, thả đúng mùa, nhờ đó cá sống và sinh sản, tái tạo nguồn lợi thủy sản. Có nhóm thì cứu hộ chó mèo bị bỏ rơi, chăm sóc rồi tìm chủ mới. Đó đều là phóng sinh – phóng sinh có trí tuệ, có hiệu quả, nuôi dưỡng sự sống thật sự.

Để trả lại ý nghĩa trong sáng cho việc phóng sinh, trước hết cần sự vào cuộc từ các chùa. Chư Tăng, Ni và trụ trì phải mạnh dạn khẳng định cho Phật tử hiểu: phóng sinh không đồng nghĩa với việc mua chim cá trước cổng chùa. Ngược lại, mua như thế là tiếp tay cho nghiệp sát. Các chùa cần đưa ra hướng dẫn rõ ràng, thậm chí tổ chức các buổi phóng sinh tập thể, do chùa đứng ra chuẩn bị nguồn vật thả đúng loài, đúng chỗ.

Chính quyền địa phương cũng cần kiên quyết xử lý tình trạng biến cổng chùa thành chợ phóng sinh. Không thể để hình ảnh phản cảm ấy tồn tại, bởi nó vừa ảnh hưởng đến an ninh trật tự, vừa làm méo mó giá trị văn hóa, tâm linh. Song song, cần có các chiến dịch truyền thông để cộng đồng hiểu đúng. Người dân muốn gieo phước hãy chọn những cách thiết thực và bền vững. Phóng sinh phải gắn liền với nguyên tắc: không tiếp tay cho việc bẫy bắt, nuôi nhốt.

Đã đến lúc thay đổi dần thói quen lâu nay. Thay vì chen nhau mua chim cá thả lấy may, ta hãy chuyển sang những hành động thiện lành khác: góp sức trồng rừng, thả giống thủy sản phục hồi sông ngòi, tham gia các hoạt động bảo tồn thiên nhiên. Đó mới là phóng sinh đúng nghĩa – phóng sinh cho môi trường, cho sự sống của nhiều thế hệ.

Một số nước Phật giáo đã có hướng đi như thế: khuyến khích người dân hạn chế phóng sinh động vật, thay vào đó tập trung bảo vệ thiên nhiên. Phật tử hiểu đúng sẽ không còn mê tín vào số lượng con vật được thả, mà sẽ thấy phước đức nằm ở chỗ mình thật sự cứu được sự sống.

Phóng sinh như thế bằng mười sát sinh 2
Một “nạn nhân” của phóng sinh. Ảnh: Châu Tuấn

Ngày mùng 1 vừa rồi, khi rời chùa Diệu Pháp, lòng tôi nặng trĩu. Hình ảnh những con chim rơi lả tả xuống đất, những con cá ngửa bụng trên mặt nước cứ ám ảnh mãi. Tôi tự hỏi: đó là phóng sinh hay sát sinh? Có lẽ, với cách làm hiện nay, phóng sinh không chỉ vô nghĩa mà còn tạo thêm khổ đau.

Có câu ví von hiện tượng phóng sinh phong trào như vậy: “Phóng sinh như thế bằng mười sát sinh”. Nghe tưởng cường điệu, nhưng khi tận mắt chứng kiến, tôi mới thấy thấm thía. Thả ra để chết ngay tức khắc, có khi còn tàn nhẫn hơn cả giết thịt trực tiếp.

Phước đức không nằm ở số chim cá được thả, mà ở chỗ ta có thật sự làm vơi đi nỗi khổ, gieo thêm sự sống. Một hành động nhỏ thôi – như không ăn một bữa thịt, như giữ sạch một dòng sông, như bảo vệ một mảng rừng – đã là phóng sinh rồi. Bởi phóng sinh, trên hết, không phải là giải thoát cho muôn loài trong một phút, mà là giải thoát tâm mình khỏi vô minh, để từ đó góp một phần nhỏ bé nhưng bền vững vào sự sống chung.

Lê Trường An

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết cùng chuyên mục:

Vấn nạn cắt ghép, xuyên tạc tu sĩ Phật giáo bằng AI
Điểm nhìn

Công nghệ, nếu được sử dụng đúng, sẽ là cánh tay nối dài của trí tuệ. Nhưng nếu bị dẫn dắt bởi lòng tham, sân hận và si mê, nó sẽ trở thành con dao tự cứa vào chính chủ nhân của nó. Trong thế giới ngày nay, khi trí tuệ nhân tạo đang bước những bước...

Ngẫm từ “cơn địa chấn” Thiếu Lâm tự và Phật giáo Thái Lan
Điểm nhìn

Tháng 7 vừa qua, Phật giáo thế giới đã chứng kiến hai vụ việc gây chấn động dư luận tại Trung Quốc và Thái Lan – hai quốc gia có truyền thống Phật giáo lâu đời và ảnh hưởng sâu rộng trong cộng đồng quốc tế. Theo đó, tại Trung Quốc, Thiếu Lâm tự –...

Vụ tai nạn thương tâm, lời nhắc tỉnh thức từ giới cấm uống rượu
Điểm nhìn

Pháp Phật không chỉ để học, mà để sống. Trong mỗi hành động thường ngày – từ lái xe, nói năng, ứng xử – nếu có chính niệm soi chiếu, thì ta không chỉ giữ mình khỏi lầm lỗi, mà còn có thể góp phần xây dựng một xã hội an lành, hạn chế khổ...

“Sư tử trùng” thực “sư tử nhục”
Điểm nhìn

Lời Cảnh Tỉnh Cho Tăng Ni Trẻ “Như sư tử bị loài trùng sanh trong thân nó ăn dần, ăn mòn, ăn mục… Cũng vậy, người phá giới phá pháp, hủy hoại chánh pháp Tăng không phải ai khác, mà từ trong hàng Tăng…” Mùa An cư kiết hạ Phật lịch 2569 – Dương lịch...

10 triệu người Việt chiêm bái xá lợi Đức Phật – Con số lay động lòng người và hé mở chiều sâu tín ngưỡng Phật giáo tại Việt Nam
Điểm nhìn

Mùa Phật đản năm 2025 đánh dấu một sự kiện chưa từng có trong lịch sử Phật giáo đương đại tại Việt Nam: khoảng 10 triệu người đã đến chiêm bái xá lợi Đức Phật được tôn trí tại 9 địa điểm trên cả nước. Con số này không chỉ gây choáng ngợp bởi quy...

Phật tử à!
Điểm nhìn

Phật tử à, có bao giờ các vị nhìn lại, thấy mình quá đáng lắm không, hay cứ mãi vào chùa soi mói lỗi của Tăng Ni, rồi đi ra đường bêu rếu. Quý thầy, quý sư cô còn đang tu, là còn đang sửa, chứ đã thành Phật, thánh nhân đâu mà muốn cho...

Đại giới đàn: Những vấn đề cần quan tâm, điều chỉnh
Điểm nhìn

Truyền giới và thọ giới là hoạt động đặc thù của Tăng-già trong ngành Tăng sự Giáo hội, được xem là Phật sự quan trọng. Hàng năm, nhiều tỉnh thành được Giáo hội cho phép tổ chức Đại giới đàn, tuy nhiên, việc tổ chức sự kiện đặc thù này vẫn chưa được thống nhất...

Giáo hội Phật giáo Việt Nam sẽ tinh gọn bộ máy
Điểm nhìn

Chiều 21/3, thượng tọa Thích Đức Thiện, Phó chủ tịch kiêm Tổng thư ký Hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam, thông báo dự kiến ngày 31/3 sẽ ban hành văn bản hướng dẫn tinh gọn bộ máy hành chính và xây dựng mô hình Giáo hội địa phương hai cấp. Theo...

Đức Giê-su qua cái nhìn của người Phật tử
Điểm nhìn

Đây là bài thuyết trình của GS.André Bareau vào năm 1984, tuy nhiên với tính hàn lâm và các cứ liệu nghiêm túc, thực tế nên nội dung vẫn còn nguyên giá trị tham khảo, hướng đến nhận thức về điểm tương đồng và dị biệt giữa các tôn giáo. Do vậy, Giác Ngộ giới thiệu...

Mừng Giáng sinh theo tinh thần Phật giáo
Điểm nhìn

Ngày nay, Giáng sinh không chỉ là lễ hội tôn giáo mà còn mang thông điệp về lòng hào phóng, đoàn tụ gia đình và hy vọng. Những giá trị này rất tương đồng với lý tưởng Phật giáo. Việc trao tặng quà hay quây quần bên gia đình cũng là cách biểu hiện lòng...

Ngọn lửa sân hận từ vụ “phóng hỏa” ở đường Phạm Văn Đồng
Điểm nhìn

Đức Phật đã chỉ ra rằng sân hận là một trong những nguyên nhân sâu xa dẫn đến khổ đau không chỉ cho bản thân mà còn cho xã hội. Trong Kinh Tăng Chi, Ngài nói: “Sân hận làm con người đánh mất lý trí, không còn nhìn thấy sự thật của mọi sự vật....

Họ Thích những vấn đề lịch sử
Điểm nhìn

Việc sử dụng chữ Thích làm tộc danh cho người xuất gia, lâu nay nhiều người cho rằng do Thích Đạo An (312-385, Tây Tấn Trung Quốc) thiết định ra, và như vậy danh xưng đó là một sản phẩm của Phật giáo Trung Quốc, còn Việt Nam ta thì “bắt chước” theo. Phải chăng đây...

Trong thời đại chiến tranh, cộng đồng Phật giáo sẽ làm gì?
Điểm nhìn

Đã đến lúc vượt qua những hạn chế của chính trị và không nhận ra sự ràng buộc và nỗi buồn lớn lao. Này hỡi những phật tử, các bạn không nghe thấy tiếng la hét và tiếng kêu la của hàng xóm chúng ta xuyên thấu bầu trời sao? Báo cáo của Viện Nghiên...

Sự kiện lịch sử của Phật giáo Việt Nam
Điểm nhìn, Sự kiện

Sau khi đất nước được độc lập và hòa bình, thống nhất Phật giáo là nguyện vọng của tất cả Tăng Ni, Phật tử trong cũng như ngoài nước. Lần đầu tiên trong lịch sử Phật giáo Việt Nam, các tổ chức, giáo hội, hệ phái có mặt ở nước ta đã cùng một ý...

Giữa Tâm Bão Xã Hội: Phật Giáo và Con Đường Tỉnh Thức
Điểm nhìn

Trong thế giới hiện đại, khi sự ồn ào của mạng xã hội và sự chuyển động không ngừng của truyền thông làm khuấy đảo tâm trí con người, Phật giáo dường như đang bị đẩy vào một vở kịch xã hội đầy rẫy những diễn đàn tranh luận vô nghĩa. Người ta nhìn nhận...

Chạnh lòng Phật viện Đồng Dương: Chỉ còn tháp Sáng chực chờ ngã đổ
Điểm nhìn, Tin tức

Phật viện Đồng Dương, di tích quốc gia đặc biệt ở Quảng Nam, một trong những tu viện Phật giáo của vương quốc Champa, đến nay xuống cấp trầm trọng, gần như là phế tích khiến người dân không khỏi xót xa, chạnh lòng. Trải qua nhiều thế kỷ, khu di tích Phật viện Đồng Dương đã...

Ads Blocker Image Powered by Code Help Pro

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo!!!

Chúng tôi đã phát hiện thấy bạn đang sử dụng tiện ích mở rộng để chặn quảng cáo. Vui lòng hỗ trợ chúng tôi bằng cách vô hiệu hóa các trình chặn quảng cáo này.