Kính bạch Giác linh Cố Trưởng lão Hòa thượng thượng Từ hạ Thông, hiệu Như Huyễn Thiền Sư !

Than ôi !

Bậc long tượng vừa ngã

Hàng Thông Liễu vừa nghiêng

Vạn duyên vừa buông xả

Người trở về Tây Thiên.

 

Cõi trần gian, dẫu chúng con vẫn biết

Đến rồi đi, âu là chuyện thường tình

Nhưng giờ này lòng bàng hoàng tha thiết

Ôn đời Ngài, một gương sáng hiện sinh.

 

Thế danh Ngài gọi là Nguyễn Văn Sáu

Sinh tháng ba ngày một năm Mậu Thìn (1928)

Trong gia đình vốn kính tin Tam Bảo

Bồi dưỡng Ngài bao phẩm chất, niềm tin.

 

Hai mươi tuổi (1947), khi cơ duyên tròn đủ

Chùa Phù Châu – Cái Bè, tỉnh Tiền Giang

Xuất gia với Ngài Hồng Châu, Sư Phụ

Được ban cho Đạo Hiệu Thích Nhựt Thuần.

 

Ngài cần mẫn trong công phu chấp tác

Nhưng chùa quê nhiều thiếu thốn tiện nghi

Nên tuổi trẻ Ngài vẫn luôn khao khát

Cần đi xa, học Đạo, mở Tuệ Tri.

 

Hai mốt tuổi (1948) đến Sài Gòn, Sùng Đức

Ngài Huyền Dung làm Giáo Thọ Học Đường

Lớp Sơ Đẳng sau ba năm kết thúc

Ngài đắp bồi tương đối vốn tư lương.

 

Hai hai tuổi (1949) thọ Tỳ Kheo Cụ Túc

Tại Giới Đàn Liên Hải Phật Học Đường

Kể từ đó tâm chí Ngài thôi thúc

Tu hành sao cho Chánh Pháp hoằng dương.

 

Năm năm mốt (1951), Phật Học Đường Nam Việt

Ngài Huyền Vi, Thiền Định, Thích Thanh Từ,…

Cùng với Ngài  suốt bảy năm mải miết

Tôi luyện nên bậc Mô Phạm, Pháp Sư.

 

Ba mốt tuổi (1958), tốt nghiệp xong, hành Đạo

Giảng Sư Đoàn đi nhiều tỉnh miền Nam

Khắp nơi nơi thấm nhuần lời dạy bảo

Như ánh Dương soi sáng chỗ tối tăm.

 

Năm Sáu Mốt (1961), đi Trà Vinh hoằng Pháp

Thăm Lưỡng Xuyên, Trường Phật Học thuở nào

Cơ sở còn và nhân duyên phù hợp

Mở lại Trường, đem Giáo Pháp truyền trao.

 

Sau pháp nạn tiếp tục làm Giám Viện

Phổ Quang, Linh Sơn cùng với Huệ Quang

Bậc Bi Trí luôn quảng khai phương tiện

Phật Học Đường, Pháp âm mãi ngân vang.

 

Huệ Nghiêm, Giác Nguyên, Từ Nghiêm, Dược Sư,…

Nhiều đạo tràng cung đón bậc Nghiêm Từ

Ngài ban Pháp như tiếng vang Sư Tử

Chỉ rõ ràng những sai trái huyễn hư…

 

Ngài đi đến tận các vùng phía Bắc

Khi về già, sống đơn giản Tây Nguyên

Ngài vẫn luôn với Từ Tâm sâu sắc

Chia sẻ cùng người cầu học, đủ duyên.

 

Ngài đi đầu thiết lập nên nền tảng

Trung Cấp rồi đến Cao Đẳng Chuyên Khoa

Để Phật học có lớp lang, bài bản

Mẫu đầu tiên nhân rộng khắp nước nhà.

 

Ba Sáu Năm (1989-2025) với cương vị Hiệu Trưởng

Đào tạo nên bao thế hệ Tăng Ni

Quy hướng Ngài với ân sâu giáo dưỡng

Là niềm tin, soi sáng bước đường đi.

 

Ngoài giảng dạy, Ngài say mê nghiên cứu

Phiên dịch và chú giảng những sách Kinh

Là Giáo Khoa cho những môn đang thiếu

Kim Chỉ Nam cho Trí sáng Tâm minh.

 

Khi tuổi cao, không quản chi mệt mỏi

Ngài vẫn không rời sứ mạng độ sanh

Giảng on – line cho những học hỏi

Càng thâm niên, càng thâm thúy tinh anh.

 

Còn mê tín, còn dị đoan nhan nhản

Nơi chùa chiền nhiều biến tướng, lỗi lầm

Đầy dũng khí, đối ma tà không nản

Đành “trung ngôn, nghịch nhĩ”, hợp lương tâm.

 

Thuốc dẫu đắng giúp bệnh tình thuyên giảm

Lời nói ngay, Ngài đâu ngại khen chê

Chịu “lỗ lãi”, không lấy lòng, tình cảm

Chỉ rõ đường để thoát khỏi tà mê.

 

Chuông cảnh tỉnh cho những ai hành Đạo

Cứ mượn câu: “thì phương tiện tùy duyên”

Khư khư giữ hoặc bày thêm huyễn ảo

Đi sai đường sẽ đọa lạc, oan khiên.

 

Ngài xứng đáng gồm thâu “Bi – Trí – Dũng”

Cả đời Ngài tận tụy độ chúng sanh

Dù kham chịu nhiều chướng duyên lận đận

Như Hoa Sen không bợn chút hôi tanh.

 

Không Chùa Chiền, Không có riêng đệ tử

Không vật chi nắm giữ bản thân mình

Không chức danh, không màng chi tiểu sử

Liễu Liễu Đường với tâm nhẹ thênh thênh.

 

Gần thế kỷ trong hành trình nhân thế

Ngài lưu bao kỷ niệm với ân tình

Giờ tứ chúng ngậm ngủi rưng rưng lệ

Hay tin Ngài vào “bất diệt, vô sinh”.

 

Thôi từ đây

Trường Phật Học nhớ bóng hình Hiệu Trưởng!

Liễu Liễu Đường vắng chân bước thân thương!

Hàng hậu học vắng Tôn Sư, Hòa Thượng!

Rồi mai đây, ai chỉ lối, soi đường?

 

Giác Linh Đài khói hương còn quyện tỏa

Ngày mai đây là đến Lễ Di Quan

Chấp vá tạm vài dòng thay tấc dạ

Hướng về quê, lòng hoài niệm Sư Ân.

 

Người ra đi – hành trình tuy khép lại

Hoa Đàm kia tuy rụng vẫn còn hương

Pháp âm Ngài vẫn còn vang vọng mãi

Để cho đời lồng lồng một tấm gương.

 

Nhớ đến Người, thôi gạt đi sầu thảm

Pháp hữu vi là tạm bợ, duyên sinh

Nhớ đến Người hãy khắc sâu tâm khảm

Lo học tu, hoằng Pháp, độ chúng sinh

Nam-mô Phù Châu đường thượng, Liễu Liễu Đường Viện Chủ, Lâm Tế Gia Phổ Tứ Thập Nhất Thế, húy thượng Nhật hạ Thuần, tự Từ Thông, hiệu Như Huyễn Thiền Sư, Nguyễn Công Trưởng lão Hòa thượng Giác Linh thùy từ chứng giám.

Chùa Huyền Giác, Cali, Hoa Kỳ

19/10/2025

Khể thủ, hậu học: Thích Đồng Trí


TÂM HƯƠNG TIỄN BIỆT – NHƯ HUYỄN THIỀN SƯ

KÍNH biệt Thiền Sư dứt thế duyên

NIỆM ân giáo hóa trải ba miền

TỪ Chương hiển lộ Tâm Vi Tế

THÔNG Tuệ sáng soi Ý Diệu Huyền

NHƯ Thật Pháp Âm – Chuông vang vọng

HUYỄN Giả Cảnh Trần –  Niệm tinh chuyên

THIỀN đường Liễu Liễu còn lưu dấu

SƯ chứng nhập vào Thể Vô Biên.

Chùa Huyền Giác, Cali, Hoa Kỳ

17/10/2025

Hậu học: Thích Đồng Trí – (Thích Minh Tuệ)

Cẩn đề

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết cùng chuyên mục:

Một vài chi tiết về giai đoạn thành lập GHPGVN và Hoà thượng Thích Trí Thủ
Tuỳ bút, Văn học

… Bây giờ nói đến sự kế thừa. Hồi trong thời kỳ căng thẳng, khi Phật học viện giải tán rồi, tôi có nói với Ôn Già Lam, “Ôn nhìn xuống còn có đám tụi con” – nghĩa là còn có những học trò có khả năng, giỏi, kế thừa được – còn tụi con...

Hạnh tu thiểu dục – tri túc của các Bậc Trưởng Lão
Tuỳ bút, Văn học

Trong dòng chảy Phật pháp  Việt Nam cận đại, có những bậc chân tu sống giản dị, kham nhẫn, không cầu danh lợi, mà tâm vẫn thanh tịnh, đạo vẫn viên minh. Ngài Hộ Nhẫn, cụ Thanh Bích, và đặc biệt cụ Trí Tịnh – Vĩnh Nghiêm – đều tu như không tu, sống như...

Cơm nắm mo cau của mẹ
Tuỳ bút, Văn học

Hôm qua đi ngang một ngã tư đường phố, khi nhìn thấy một người phụ nữ lớn tuổi, dễ chừng đã ngoài 60 tuổi, đang lụi cụi cắt và bán những nắm cơm cho khách qua đường ghé mua, tự dưng trong tôi lại nôn nao sự thèm muốn được ăn cơm nắm. Và tất...

Hiếu thảo: Món nợ lớn nhất đời người…
Văn, Văn học

Có những món nợ không bao giờ được ghi bằng giấy mực, nhưng khắc sâu trong tim những người làm con. Bài viết này là lời tri ân, để thương nhớ, để thức tỉnh, và để biết ơn… Một lời nhắc nhở trong mùa Vu Lan cho những ai còn may mắn được gọi hai tiếng “Cha Mẹ”. “Ơn...

Cửa tùng đôi cánh gài – Thích Nhất Hạnh
Văn, Văn học

Cửa Tùng Đôi Cánh Gài Khi chàng dũng sĩ về đến chân núi thì trăng cũng vừa lên. Trăng mười chín soi sáng cảnh núi rừng cô tịch. Ánh trăng nhấp nháy đùa giỡn trên lá cây. Đêm thu mát lạnh. Cảnh vật hình như không có gì đổi thay sau bảy năm xa cách....

An nhiên mùa cũ!
Tuỳ bút, Văn học

Tháng 12, những ngày cuối năm, khi những tờ lịch đã mỏng dần và ngoài trời mang chút không khí se lạnh cùng một vài cơn mưa còn sót lại, thời tiết đã bắt đầu giao mùa, lòng người cũng trở nên thâm trầm lắng đọng cho những suy nghĩ về một năm sắp sửa...

Thơ: Rồi Mai Em Đi (Toại Khanh)
Thơ, Văn học

Rồi mai em đi Tay trắng mang theo được gì Một đời cho ước mơ chi Hay là một kiếp sân si

Mái chùa che chở hồn dân tộc
Thơ, Văn, Văn học

Bài thơ Nhớ chùa là một tác phẩm bất hủ của thơ ca Phật giáo Việt Nam. Bài thơ này đi vào lòng người mến đạo một cách dịu dàng và nồng ấm như câu ca dao của mẹ, tự nhiên và nhẹ nhàng như hơi thở, bình yên và trong sáng như một mảnh trăng...

Bậc Thầy của những vị Thầy
Danh Tăng, Tuỳ bút, Văn học

Cách đây hơn hai mươi năm, vào khoảng cuối thiên niên kỷ trước, tôi có dịp gặp và trò chuyện với thầy Tuệ Sỹ lần đầu tiên. Tôi cùng đi với Đỗ Quốc Bảo, đến thăm thầy khi ấy đang ở trên một căn gác trong khuôn viên chùa Quảng Hương Già Lam. Lúc ấy thầy...

Về Bài Thơ Hai Mùa Thu Của Masaoka Shik
Thơ, Văn học

Sau khi tham dự Tang lễ của một người bạn đồng môn vừa qua đời ở tuổi còn tương đối trẻ, về nhà tôi lại nhớ đến bài thơ hài cú Hai Mùa Thu của Nhà thơ người Nhật Shiki diễn tả bối cảnh cùng một thời gian và cùng một nơi chốn mà có hai mùa thu khác nhau, một mùa thu của người đang nằm dưỡng bệnh ở trong...

Hình ảnh trăng và hoa trong thơ thiền Lý – Trần
Thơ, Văn, Văn học

Hoa và trăng trong thơ thiền Lý-Trần không chỉ là những hình ảnh đẹp đẽ mà còn là những triết lý sâu sắc về cuộc sống, khuyến khích con người sống trọn vẹn, tỉnh thức và hòa nhập với thiên nhiên. Nước Việt Nam, từ thuở khai hoang lập địa, trải qua nhiều thời đại,...

Hương thu vườn Huế
Tuỳ bút, Văn học

Trái cây xứ Huế nhiều nhất và ngon nhất vẫn là ở những khu vườn xanh um cổ thụ thuộc hai phường Thủy Xuân, Thủy Biều phía Tây nam thành phố. Vườn ở đó là những khu vườn rộng trên đồi, nhũng khu vườn thoai thoải bên sông Hương. Đất đai màu mỡ, không khí...

Thơ: Xin lỗi mẹ (Toại Khanh)
Thơ, Văn học

Xin Lỗi Mẹ Về mới thấy, đi là tìm Ta mười năm đó cánh chim mù lòa Ta đi những phố phù hoa Cửa khuya thao thức, mẹ ta ngồi chờ Ta lưu lạc kiếm vần thơ Thứ thơ của một gã khờ đa mang Trót yêu giếng đá trăng vàng Mười năm một chuyến...

Thơ: Xin hẹn (Toại Khanh)
Thơ, Văn học

Xin hẹn Nói ít, thì bảo vô tri, Nói nhiều, lại trách tu gì… đa ngôn. Nói kinh, thì trách sáo mòn, Nói đời, lại trách tu còn ham chơi. Nhân gian bát ngát biển trời, Khó lòng kiếm được một người dễ thương. Thì thôi tạm hoãn hoằng dương, Am mây khép cửa, phong...

Tản mạn về việc Viết và Dịch hai thể thơ Haiku và Waka
Thơ, Văn học

I: Ngôn ngữ đơn âm và đa âm Khó khăn lớn nhất đối với tôi khi dịch Waka (hoà ca) và Haiku (bài cú) sang tiếng Việt là phần âm tiết. Vì tiếng Nhật là ngôn ngữ đa âm, còn tiếng Việt là ngôn ngữ đơn âm (đôi khi một chữ trong tiếng Nhật có...

Thơ: Tượng Pháp (Toại Khanh)
Thơ, Văn học

TƯỢNG PHÁP Con vô phúc sinh nhầm thời vắng Phật dấu vết Ngài còn lại mấy pho kinh Nam với Bắc tha hồ mà bất nhất kinh so kinh…ngồi gẫm lại giật mình Thầy dạy con dựng chùa to, tượng bự tổ dạy con xăng áo độ quần sanh trộn hai món, đời tu con...

Ads Blocker Image Powered by Code Help Pro

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo!!!

Chúng tôi đã phát hiện thấy bạn đang sử dụng tiện ích mở rộng để chặn quảng cáo. Vui lòng hỗ trợ chúng tôi bằng cách vô hiệu hóa các trình chặn quảng cáo này.