Xin Lỗi Mẹ
Về mới thấy, đi là tìm
Ta mười năm đó cánh chim mù lòa
Ta đi những phố phù hoa
Cửa khuya thao thức, mẹ ta ngồi chờ
Ta lưu lạc kiếm vần thơ
Thứ thơ của một gã khờ đa mang
Trót yêu giếng đá trăng vàng
Mười năm một chuyến đò ngang chửa lần
Buổi chiều qua phố bâng khuâng
Ðỉnh chung mộng cũ, liệu cần lắm không
Chợ đời nhóm những chiều đông
Ta buôn hết vốn, tay không ngại về
Ngồi đây nhớ gió ven đê
Thấy ra một gã nón mê giống mình
Toại Khanh